Gia tần thấy Di tần và Du quý nhân thi nhau lấy lòng Hoàng hậu, trong lòng âm thầm khịt mũi khinh thường, nhưng cũng không để mình tụt lại phía sau, liền chuẩn bị lễ vật dâng lên.
Nếu dâng bảo vật châu báu hay ngọc thạch quý giá, Hoàng hậu tất nhiên sẽ không thu nhận, huống chi nàng cũng chẳng có thứ gì đắt giá đến vậy. Nhưng một lá bùa bình an tinh xảo, mang ý nghĩa tốt lành, thì lại rất hợp để tặng cho Nhị A ca.
“Lá bùa này là năm ngoái tần thiếp theo đoàn ra cung dâng hương, khi ấy có thành tâm cầu cho Nhị A ca và Tứ A ca. Trước đó cảm thấy đưa ra thì có phần keo kiệt, không tiện lấy ra. Nay thấy Vĩnh Thành nhà thiếp ít bệnh đau, nghĩ chắc cũng có chút linh nghiệm, nhân đây xin tặng Nhị A ca, mong người bình an khỏe mạnh. Chỉ mong nương nương không chê.”
Lâm Lang mỉm cười, không từ chối, khẽ gật đầu ra hiệu cho Minh Ngọc tiếp nhận lễ vật, dịu dàng nói:
“Các ngươi có lòng như vậy, bổn cung đều ghi nhận.”
Sau đó là đoạn trà đàm chuyện phiếm. Lâm Lang không cần nói nhiều, Gia tần vốn là người lanh lợi, miệng lưỡi trơn tru, nói chuyện khéo léo chẳng hề tẻ nhạt. Di tần và Du quý nhân chỉ phụ họa đôi câu, không khí trong điện cũng vì thế mà trở nên hoà nhã, ấm áp.
Sau khi uống hai tuần trà, Lâm Lang cảm thấy hơi mệt, bưng chén trà lên, ba người liền biết ý, lần lượt cáo lui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT