Lâm Lang cẩn thận quan sát Phó Hằng một phen, quả thực là lớn lên tuấn tú xuất chúng, trách không được hấp dẫn nhiều thiếu nữ thầm thương trộm nhớ đến vậy. Dung mạo như ngọc, khí chất tao nhã, dáng người cao ráo đĩnh đạc, đúng là một mỹ nam tử khó gặp.
So với mấy vị hoàng tử trong triều, quả thực là nhìn thuận mắt hơn nhiều, trách sao trong thế giới này từ nữ chính đến nữ phụ đều say mê Phó Hằng, thậm chí có người chẳng màng làm phi tử của hoàng đế, chỉ một lòng ngóng trông được làm thiếu phu nhân Phú Sát gia. Nam sắc, có khi còn mê hoặc lòng người hơn cả quyền thế.
“Tỷ tỷ, trên mặt ta có gì sao? Sao tỷ lại nhìn ta như thế?”
Phó Hằng có chút nghi hoặc, cất tiếng hỏi, còn giơ tay ra sức lau mặt, tưởng đâu có thứ gì dính bẩn.
Lâm Lang khẽ lắc đầu, khẽ mỉm cười, mời Phó Hằng ngồi xuống chiếc ghế mềm đối diện, đích thân rót cho hắn một chén trà nóng.
“Tỷ thấy ngươi lớn lên tuấn tú, phong tư đĩnh đạc đến vậy, hẳn cũng đến tuổi nên thành thân sinh con rồi, có phải không?”
Phó Hằng đang uống trà, suýt nữa bị sặc, vội vàng xua tay lia lịa, lắc đầu từ chối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play