Ba ngày sau đại hôn của Bảo đại, Giả mẫu cuối cùng cũng trút hơi thở cuối cùng, có lẽ bởi tâm nguyện đã viên mãn, trong lòng không còn vướng bận, nên buông tay rời khỏi nhân thế.
Lý Hoàn tiếp nhận vị trí Phượng tẩu, đôi mắt đỏ hoe, tận tâm tận lực lo liệu tang sự cho Giả mẫu.
Lý Hoàn vốn là người thông tuệ, hiểu chuyện. Nàng biết lão thái thái mất tại gia, lại sống thọ, mọi sự đã trọn vẹn, thì họ không có lý gì lưu lại Lâm phủ mãi nữa.
Bảo Ngọc nay đã là người ở rể, thành thân với Lâm muội muội, ở lại nơi này là điều hiển nhiên. Nhưng những người khác thì sao? Nếu cứ mãi sống nhờ, quả thật chẳng phải hành xử sáng suốt.
May thay Hoàng hậu nương nương nhân từ thương xót, không chỉ chỉ lối đi, còn ban tặng lộ phí, bởi thế Lý Hoàn liền cùng Bảo Ngọc và những người khác hộ tống linh cữu trở về quê cũ Kim Lăng.
Sau khi về đến nơi, bọn họ bắt tay tu sửa lại ngôi dinh thự cũ kỹ, đồng thời cẩn thận kiểm tra lại số ruộng đất còn lại.
Uyên Ương vốn từ khi Giả mẫu qua đời đã không còn chí sống, may mà Đại Ngọc thấu hiểu tâm tư, đặc biệt dặn dò Tử Quyên đến an ủi khuyên nhủ, cuối cùng giữ được nàng - một nha hoàn trung thành, tính tình kiên cường - ở lại Lâm phủ tiếp tục làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play