Giả mẫu từ từ hồi tỉnh, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, lồng ngực như có tảng đá lớn đè nặng, khó thở đến mức không sao nhúc nhích nổi.
Bên giường là một hàng người vây quanh, ánh mắt lo lắng đăm đăm nhìn bà, đều là con cháu trong tộc, trên nét mặt ai nấy đều hiện rõ vẻ khẩn trương.
Giả mẫu toan ngồi dậy, nhưng thân thể như không nghe sai khiến, cả người mềm nhũn như bông, chẳng còn chút sức lực nào.
Uyên Ương thấy vậy liền bước nhanh đến, đỡ lấy lưng Giả mẫu, cẩn thận kê thêm mấy chiếc gối mềm thoang thoảng hương thơm sau lưng bà, rồi lặng lẽ lui sang một bên, cúi đầu đứng chờ lệnh.
“Mẫu thân, người nhất định phải bảo trọng thân thể!”
Giả Chính cúi người cung kính, giọng nói đầy lo âu, vẻ mặt lộ rõ ưu sầu.
Giả Xá lúc này cũng không còn vẻ uy phong thường ngày, trong mắt chỉ còn lại nỗi lo lắng cho bệnh tình của mẫu thân, lo sợ bà xảy ra chuyện gì chẳng lành, thì Giả gia cũng chẳng khác nào rắn mất đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play