Lâm Lang phân phó xong thì tiện tay lấy một quyển sách đặt bên án thư ra, lật xem qua loa để giết thời gian.
Nàng không coi chuyện Tôn trắc phi tặng quà là việc gì đáng để bận tâm. Trong hậu viện, tâm tư của nữ nhân so với kim thêu còn tinh vi hơn, so với biển cả còn sâu rộng. Lâm Lang từng trải nhiều, thật chẳng buồn ứng phó.
Tôn trắc phi khi biết Lâm Lang chuyển tặng lễ vật đi chỗ khác thì trầm mặc rất lâu. Sắc mặt hơi khó coi, trong lòng âm thầm suy đoán: Mục Lâm Lang là ngạo mạn ngu ngốc, hay là tâm tư sâu kín khó lường? Nàng chẳng những không đáp lễ, mà cũng không có động thái nào tiếp theo khiến người ta khó lòng đoán được.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tôn trắc phi chỉ cảm thấy lòng mình thêm nặng nề.
Ở bên viện, Sở trắc phi soi gương chỉnh trang, nhìn mỹ dung trong gương lăng hoa, trang điểm tinh xảo, ánh sáng lấp lánh của đôi khuyên tai phỉ thúy đung đưa càng làm gương mặt trẻ trung tươi tắn của nàng thêm phần quyến rũ như đóa đào đầu xuân.
Nghe nói viện bên cạnh, đối thủ sống còn của mình đang lấy lòng tân vương phi, thậm chí móc cả lễ vật Hiền phi ban thưởng ra để tặng, nàng không khỏi bật cười giễu cợt, giọng lộ rõ vẻ mỉa mai:
“Hừ, Tôn Vũ Doanh vẫn giả tạo như xưa, trước kia nịnh nọt cái người đoản mệnh Mục thị, giờ lại giở trò này, thật chẳng có chút khí chất nào của danh môn khuê tú.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play