Phủ Duệ Vương hôm nay đèn hoa rực rỡ, hỉ yến linh đình. Rượu quá ba tuần, khách khứa lần lượt cáo từ ra về. Duệ Vương Thủy Dận rốt cuộc cũng được đón nhận đêm động phòng thuộc về chính mình, lòng vui như trẩy hội, đến cả bước chân khi vào tân phòng cũng có phần hỗn loạn.
Lâm Lang dung mạo tuyệt sắc, Thủy Dận trong lòng vốn đã có chuẩn bị, nhưng vẫn không khỏi bị dáng vẻ lộng lẫy nơi cung điện ban chiều làm chấn động. Hồng y lộng lẫy, khí chất cao quý, nàng quả thật khiến người người không thể dời mắt — phụ hoàng cùng đám huynh đệ kia cũng đều nhìn đến ngây người, đâu phải vô cớ.
Đêm vừa buông xuống, đèn hồng lay động trong gió, ánh nến ấm áp chiếu rọi tân phòng.
Lâm Lang khẽ ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt dịu dàng nhìn sang Thủy Dận. Người kia khí chất không tầm thường, đặc biệt là sự lạnh nhạt cấm dục thoáng hiện nơi đáy mắt, khiến hắn mang một phong vị riêng biệt.
So với những vị vương gia trong hoàng tộc — Tương Ngạnh Vương cổ hủ cứng nhắc, Dự Vương thì âm nhu giảo hoạt, Tương Vương phong lưu hoạt bát, còn Khang Vương lại trẻ con hiếu động — Thủy Dận lại là người hợp nhãn nàng nhất. Dáng người cao ráo, gương mặt tuấn tú, không dùng mùi hương nước hoa quá nồng, cả người lại toát lên cảm giác thanh lãnh dễ chịu.
Khóe môi hắn khẽ cong, nở nụ cười như băng tuyết đầu xuân khẽ tan, giọng nói ôn hòa mà chân thành, mang theo ý tứ hứa hẹn vững vàng:
“Lâm Lang, mặc cho tương lai có biến cố gì xảy đến, ta tuyệt không phải là Thọ Vương Lý Mạo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play