Không bao lâu sau, bà mụ cẩn thận bọc Thập Ngũ A Ca trong tã lót rồi bế ra ngoài. Càn Long vui mừng tiến lên đón lấy, nhìn trái ngó phải đều cảm thấy đứa bé này vô cùng có thần khí, nét mặt rạng rỡ khó che giấu.
Thái hậu cũng ghé lại gần quan sát, trong lòng dâng lên niềm trìu mến. Bà nhận lấy tiểu tôn tử từ tay Càn Long, khuôn mặt nghiêm nghị thường ngày bỗng trở nên hiền từ. Nhìn đứa trẻ xinh xắn trong tay, bà không khỏi tán dương Chiêu Quý phi có phúc.
Hoàng hậu mặt cứng đờ, trong lòng khinh thường. Chẳng qua chỉ sinh được một A Ca, có gì đặc biệt chứ? Năm xưa nàng sinh Thập Nhị A Ca, cũng đâu thấy Hoàng thượng và Thái hậu vui mừng ra mặt như thế này!
Dù trong lòng khó chịu, nàng vẫn cố gắng giữ nụ cười hòa nhã, định đưa tay bế đứa bé, nhưng Thái hậu lại tỏ thái độ khác thường, không hề đưa cho nàng.
Lệnh phi thấy vậy liếc nhìn Hoàng hậu với vẻ không tự nhiên, rồi cười phụ họa vài câu, khen Thập Ngũ A Ca lớn lên khôi ngô. Nhưng trong lòng nàng lại dậy lên cảm giác khó chịu.
Chiêu Quý phi vào cung sau mình, dưới gối lại có con trai. Còn mình thì sao? Thật đúng là “so sánh chỉ tổ chuốc bực vào người.”
---
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT