Mấy ngày sau, Lưu Võ đích thân đến phủ Mạnh gia bái kiến nhạc mẫu tương lai, mang theo vô số lễ vật sang quý cùng dược liệu trân quý. Hứa thị nhìn vị con rể tương lai phong lưu tuấn tú, càng nhìn càng hài lòng, cười đến không khép miệng được.
Xảo Tuệ được mẫu thân phân phó, đưa Lâm Lang cùng Lưu Võ ra ngoài dạo phố. Nàng cùng nha hoàn đi theo chiếu cố, còn Lưu Võ hiếm khi được ra cung, đương nhiên chỉ mong có cơ hội ở bên cạnh vị hôn thê của mình. Ở trong phủ, lời muốn nói cũng không tiện mở miệng, chi bằng ra ngoài thư giãn, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm.
Lâm Lang đội khăn voan trắng che mặt, lên xe ngựa. Vén màn xe nhìn ra, nàng thấy Lưu Võ cưỡi ngựa đi bên cạnh, thân hình vững chãi, thần thái phấn chấn. Hắn thường xuyên quay sang mỉm cười với nàng, ánh mắt sáng rực như vì sao trên trời, hệt như một thiếu niên vô tư, hoàn toàn không giống dáng vẻ thành thục của một nam nhân đã trưởng thành.
Khi gần đến phố chợ, Lưu Võ quay sang dò hỏi:
“Chúng ta vào Kim Ngọc Lâu dạo một chút nhé?”
Lâm Lang gật đầu, chuẩn bị xuống xe ngựa. Lưu Võ lập tức tiến lên, cẩn thận đỡ nàng xuống, bộ dạng chu đáo vô cùng, rõ ràng rất có tự giác làm một vị hôn phu tốt.
Hôm nay, Lâm Lang mặc một bộ váy áo giản dị màu hồng nhạt, cổ tay áo và vạt áo thêu họa tiết hoa lan tinh xảo. Mái tóc búi kiểu nghênh xuân đơn giản, chỉ cài hai đóa châu hoa thanh nhã, không có bất kỳ trang sức dư thừa nào. Tuy nhiên, dù ăn vận mộc mạc đến đâu, nàng vẫn không thể che giấu được phong thái thoát tục của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play