Tạ Minh Dực thản nhiên đáp một tiếng, ánh mắt không hề dừng lại trên người nàng.
Từ Sương Ngọc thoáng ngẩn ra, đáy mắt lóe lên một tia thất vọng, nhưng rất nhanh liền che giấu, nhẹ nhàng tiến lên, nâng cổ tay trắng nõn, cầm lấy bình ngọc, rót rượu vào chén trước mặt hắn.
Rượu ngon còn chưa kịp rót đầy chén, Tạ Minh Dực đã vung tay áo đứng dậy, quyết ý rời đi, không hề lưu lại dù chỉ một chút thể diện.
Từ Sương Ngọc thấy vậy, sắc mặt thoáng biến đổi, nhớ đến những lời dạy của cô mẫu, liền vội vàng vươn tay níu lấy ống tay áo của hắn.
Đôi mắt nàng trong veo, ánh lên vẻ yếu đuối đáng thương, cố lấy hết dũng khí khẽ giọng nói:
"Điện hạ đã uống nhiều, đêm dài lạnh lẽo, Sương Ngọc nguyện bầu bạn cùng người, để bớt say..."
Tạ Minh Dực khẽ nhíu mày, rút tay áo ra khỏi tay nàng, khóe môi cong lên thành một nụ cười lạnh nhạt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play