Hai người lại cùng nhau lên ngựa, thúc roi trở về. Thẩm Khanh trong lòng vẫn còn chưa thỏa mãn, còn Hiên Viên Linh thì hết liếc nhìn nàng rồi lại quay đi, bị nàng trêu chọc đến không ngừng bật cười. Về đến nơi, người nàng đã đẫm mồ hôi, tất nhiên phải tắm rửa và thay bỏ bộ kỵ trang. Nhưng lúc thay đồ, nàng vẫn không quên dặn một câu: “Đừng giặt, đêm nay còn dùng đến.”
Xuân Hoa: "..." Nàng đại khái cũng đoán được câu "đêm nay còn dùng đến" là có ý gì.
Xuân Hoa mặt đỏ lên, đem bộ y phục kia cẩn thận đập bụi một lượt. Không được giặt, nhưng ít ra cũng phải chỉnh tề sạch sẽ. Thẩm Khanh thay một thân y phục nhẹ nhàng thoải mái rồi nghỉ ngơi, chẳng bao lâu thì dùng bữa tối. Sau khi ăn xong, nàng lại một lần nữa thay lại bộ kỵ trang kia.
Xuân Hoa đã sớm dặn dò những người hầu quanh đó tránh đi thật xa. Đến khi trời hoàn toàn tối, Hiên Viên Linh liền đến. Triệu Hải vừa bước tới đã thấy Xuân Hoa vẫy người tản ra xa, chỉ cần nhìn qua tình cảnh này, còn gì mà không hiểu? Hắn cũng vội vàng rời đi, cùng Xuân Hoa tránh sang chỗ khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT