Nói là để Thẩm Khanh ở lại bầu bạn, nhưng thực ra Hiên Viên Linh chỉ muốn tìm cách giữ nàng bên cạnh. Lúc này hắn vẫn phải tiếp tục xem tấu chương, không thể dành nhiều thời gian cho nàng, mà cũng không yên tâm để nàng trở về rồi ôm chuyện trong lòng suy nghĩ. Tóm lại, thái độ của hắn đối với chuyện lần này của Thẩm Tri Chước không hề gay gắt hay nghiêm khắc, tất cả chẳng qua chỉ là để Thẩm Khanh được yên tâm.

Hiên Viên Linh trong lòng cũng rõ, Thẩm Tri Chước đâu phải người hồ đồ, sao có thể vô cớ mà làm ra chuyện lớn đến vậy? Nhất định phía sau còn có nguyên nhân, và hắn cũng không đến mức vì một tờ tấu của Hoài Vương mà vội vã kết tội. Nhưng lý do thì vẫn là lý do, việc Thẩm Tri Chước tự ý trộm ấn tín, truyền lệnh điều binh là điều không thể bỏ qua. Chuyện này chẳng khác gì tướng lĩnh ngoài chiến trường tự ý làm trái quân lệnh — dù có bao nhiêu lý lẽ, cũng vẫn là phạm thượng. Nếu không xử phạt nghiêm minh, thì còn đâu là pháp luật, còn đâu là kỷ cương quốc gia.

Hiên Viên Linh đọc tấu chương một lát, quay đầu nhìn sang Thẩm Khanh, đúng lúc nàng cũng đang ngẩng mặt nhìn hắn, ánh mắt giao nhau, khóe môi cả hai đều khẽ cong, chẳng nói lời nào mà không khí lại thật ôn hòa, bình lặng.

Hiên Viên Linh đã nói muốn dặn dò, tất nhiên là sẽ hạ chỉ ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play