Bên người ma ma nghe vậy mà tim cũng như nhảy lên tới tận cuống họng: “Nương nương, lời này sao có thể tùy tiện nói ra?”

Nói rồi liếc mắt nhìn quanh một vòng, lại làm ánh mắt ra hiệu cho mấy cung nữ hầu hạ xung quanh, chuyện này mà truyền ra ngoài, chỉ e lại là thị phi, vào thời điểm này, sau lưng lại dám oán trách Hoàng Thượng, chẳng khác nào tự đưa mình vào thế khó? Nương nương sao dám tùy tiện nói ra miệng chứ?

Hiên Viên Linh đến thăm, thấy bệnh tình của Thuận Phi vẫn không có chuyển biến gì tốt, sắc mặt mỏi mệt, ánh mắt lại như ngấm ngầm trách móc — tựa như muốn nói, nếu Hoài Vương chưa trở về, bệnh của nàng ta e rằng sẽ chẳng thể khỏi.

Vốn dĩ chuyện này không liên quan gì đến Thẩm Khanh. Nhưng trớ trêu thay, giờ đây nàng lại là người đứng đầu Lục Cung, mọi việc lớn nhỏ trong cung đều phải lo liệu, chẳng thể làm ngơ. Thuận Phi dù sao cũng là một phi tần, bệnh tình hiện tại của nàng ta phần nhiều cũng vì lo chuyện tiền triều. Hoàng Thượng cũng đã đến thăm nàng ta, Thẩm Khanh thân là người được giao quyền quản lý hậu cung, sao lại không tới thăm nom một chút?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play