"Ngỗi Tân!" Dư Lượng giơ súng chạy như điên về phía này, phía sau còn có một đám nhân viên an ninh.
"Đội trưởng Dư." Ngỗi Tân nâng súng chỉ vào người phụ nữ đang co ro trong góc, "Một người còn sống."
Dư Lượng quay đầu ra lệnh cho người phía sau: "Đưa cô ta đi, áp giải đến trại tạm giam của tổng cục để thẩm vấn."
"Chỉ đưa cô ta đi e là không đủ." Ngỗi Tân nói: "Người dị huyết truy sát lần này rất có thể là một người lùn đã cải trang thành con của người phụ nữ đó, hai người họ chắc chắn đã tiếp xúc với nhau một khoảng thời gian dài, ở khu núi rác có không ít người sinh sống, hẳn sẽ có kẻ từng thấy họ, có lẽ còn biết gì đó về họ. Chúng ta cần đưa cả hàng xóm của người phụ nữ này đi thẩm vấn cùng, biết đâu có thể moi được thông tin gì."
"Có lý." Dư Lượng nhướng mày, nhìn về phía nhân viên an ninh hỗ trợ, "Nghe thấy chưa? Đi làm việc đi."
Đợi mấy nhân viên an ninh kia còng tay người phụ nữ trên đất áp giải đi, Dư Lượng nói: "Người dị huyết đó có siêu năng lực đúng không? Kể kỹ cho tôi nghe xem nào."
"Năng lực của cô ta rất kỳ lạ. Khi đó mãi không tìm thấy người dị huyết mà chúng ta truy bắt, tôi đoán rằng hoặc là hắn đã trốn thoát, hoặc là đã cải trang. Người chưa trải qua kiểm tra vết thương chỉ còn đám trẻ con, nên tôi định để bọn trẻ cũng tự tạo một vết thương trên người để xét nghiệm, không bỏ sót bất kỳ đối tượng tình nghi nào." Ngỗi Tân bình tĩnh nói: "Nhưng ngay khi tôi định để “bé gái” kia kiểm tra, cô ta bỗng làm ra vẻ đáng thương, và tôi lại hồ đồ tin lời... Giống như có thứ gì đó che mờ đầu óc tôi vậy, mãi đến khi “bé gái” đó đi xa, tôi mới bừng tỉnh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play