“Sau khi dưỡng bệnh xong, cậu muốn làm gì?”
“Tớ phải chơi một trận cho đã.”
Nhờ có thời gian dưỡng thương, Ngỗi Tân mới được tận hưởng kỳ nghỉ dài đầu tiên trong đời. Rảnh rỗi đến mức nhàm chán, nhàm chán đến độ cô có cảm giác mình sắp mốc meo rồi.
Ngày tháng dần trôi qua, từ chỗ chỉ có thể ngồi dậy trên giường, đến chỗ phải chống gậy đi lại, rồi tập tễnh đi được vài bước, cuối cùng cô đã có thể đi đứng bình thường. Thời gian cứ thế trôi đi rất lâu, lâu đến mức trường học đã bước vào kỳ nghỉ hè, sinh viên lần lượt về quê. Vu Hàn Tuyết cũng đã hoàn thành năm năm đại học y khoa, thuận lợi nhận được bằng tốt nghiệp.
Nghiên cứu sinh thì không có kỳ nghỉ. Ngỗi Tân lại bận rộn học hành và đọc sách. Trong thời gian nằm liệt giường, cô đã đọc hết tất cả sách cũ của chuyên ngành trí tuệ nhân tạo trong bốn năm đại học. Chương trình học năm nhất cao học, cô cũng không bỏ sót phần nào.
Lúc đó, cô đang ở ký túc xá nghiên cứu sinh, vừa gấp sách lại thì nhận được tin nhắn của Vu Hàn Tuyết.
“Không phải nói muốn chơi một trận cho đã sao? Ở trung tâm thành phố mới mở một quán cà phê kiêm bar, mở cửa cả ngày, còn có ban nhạc biểu diễn nữa! Có một chị gái chơi saxophone hay cực!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT