Ngỗi Tân là bệnh nhân, không thể đi đâu được, chỉ có thể ngơ ngác nằm trên giường.
Không biết đã bao nhiêu tiếng trôi qua sau ca phẫu thuật, Vu Hàn Tuyết đến nói rằng mình đã tan làm, đến đây để chăm sóc Ngỗi Tân.
“Vậy tớ có thể ăn cơm được chưa?” Ngỗi Tân hỏi.
“Không thể.” Vu Hàn Tuyết thẳng thừng từ chối. “Chỉ có thể uống một chút nước, vài tiếng sau nếu ăn thì cũng chỉ được ăn những thứ dễ tiêu hoá, ví dụ như cháo kê, sữa.”
“Vậy tớ có thể ngồi dậy được không?” Ngỗi Tân lại hỏi.
Vu Hàn Tuyết liếc cô một cái: “Ngoan ngoãn nằm yên đi!”
Buổi chiều cứ trôi qua như vậy, Ngỗi Tân rất ít khi trải qua một khoảng thời gian gian nan như thế. Cảm giác phải nằm yên bất động trên giường thật sự rất khó chịu. Sau khi có được siêu năng lực, mỗi lần bị thương cô đều hồi phục trong nháy mắt, hiếm khi có cơ hội trải nghiệm cảm giác làm bệnh nhân thực thụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT