Hướng Hàn bị nhìn đến nỗi toàn thân nổi da gà, vội vã giãy giụa thoát ra, rồi tháo chiếc vòng tay xuống, khẽ ho một tiếng nói: “Này… Nương tử…”
“Diên Trạch.” Hứa Diên Trạch cầm lấy chiếc vòng tay, vẻ mặt vô cùng tiếc nuối, khi nghe thấy lời gọi thì đột nhiên ngắt lời.
“Gì cơ?”
Có lẽ vì hắn nói quá đột ngột, Hướng Hàn nhất thời không phản ứng kịp. Hứa Diên Trạch thở dài, lặp lại: “Sau này gọi ta là Diên Trạch.”
“Nương tử” gì đó, hắn thực sự không thể chấp nhận. “Nghiêm Tiểu Trạch” lại… nghe có vẻ yếu đuối, vẫn là gọi tên thật tốt hơn, dù sao “Diên Trạch” và “Nghiêm Trạch” phát âm cũng giống nhau.
“… Được.” Hướng Hàn miễn cưỡng đáp ứng, vẻ mặt cũng rất tiếc nuối, cảm thấy vẫn chưa gọi được sướng mồm mà.
“Kia… Diên Trạch, có nên để đám hạ nhân đến bái kiến một chút không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play