Hứa Diên Trạch mặt có chút tối lại, nhưng không nói gì, liếc nhìn Hướng Hàn một cái, rồi quay người vào trong phòng.
Hướng Hàn sờ mũi, sau khi khuyên được lão phu nhân đi rồi, cũng lén lút đi vào.
Sắc mặt lão phu nhân không tốt, rời khỏi Thừa Huy viện, nghiêng người nói với Vương thị đang đỡ bà: “Nghiêm thị này, tâm không ở đây, chắc chắn là một kẻ không an phận.”
Vương thị vừa nghe, lập tức gật đầu đồng tình: “Chính là như vậy! Lão phu nhân, vừa rồi ngài quá vui mừng, có lẽ không nhìn thấy, trên trán thiếu gia bị đụng ra một cục to bằng ngón tay cái, chắc chắn là… là thiếu phu nhân đẩy đấy.”
“Còn chuyện này nữa?” Lão phu nhân kinh ngạc.
Vương thị lập tức phóng đại: “Còn có thể là giả sao? Ta đã tự mình nhìn thấy mà, bầm tím hết cả lên.”
Lão phu nhân nhíu mày, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng lại nói: “Nó vừa mới đến, Hàm ca nhi liền tốt lên, có thể thấy là người có phúc. Chúng ta là nhà tích đức, không thể khắc khe với nó được, chuyện này cứ coi như không biết đi. Chỉ là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play