Giọng anh nhẹ nhàng, dù đã đến tuổi vỡ giọng cũng chưa biến giọng nói thành giọng vịt đực, vẫn giữ được sự trong trẻo, giọng nói có thể dịu xuống vô hạn.
Cũng chính nhờ gương mặt này, cùng giọng nói mềm mỏng dễ khiến người khác động lòng mà lời cầu xin tha thứ ấy mới có thể khiến anh được chấp nhận, dù là ở nơi hỗn tạp như hẻm Anh Vũ.
Lau vết máu trên đùi Đào Tra xong, Lâm Mị buông mép quần cậu ra, thuận miệng nói:
“Lúc nãy ở phòng học là do anh nói không đúng, lời nói không hay, đừng giận.”
Xin lỗi?
Đào Tra hạ thấp eo, cẩn thận quan sát, phát hiện vẻ mặt Lâm Mị không có chút miễn cưỡng nào.
Vậy là anh thật lòng xin lỗi à.
Thế thì cậu đại phát từ bi, tha thứ cho anh ta vậy.
“em không giận  thật.” – Đào Tra ngoài miệng thì nói vậy, nhưng lòng lại không nghĩ thế.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play