Cậu chào hỏi Lâm Mị chỉ để xác nhận tối mai anh sẽ không cho cậu leo cây. Dù cậu ghét Lâm Mị, nhưng nếu anh ấy giúp được cậu, thì cậu có thể… bớt ghét anh một chút, một chút thôi.  
Cậu nằm im trên giường hồi lâu, chẳng buồn chơi điện thoại, chỉ nghĩ: Sao Lâm Mị học giỏi thế nhỉ? Có phải do di truyền không?
Nếu là di truyền, thì việc cậu học không bằng Lâm Mị là tại Đào Đại Hành và Hướng Oánh.  
Truy ngược lên trên, còn phải đổ lỗi cho ông nội, bà nội, ông ngoại, bà ngoại. Nhưng ngoài bà nội ra, mọi người đều mất cả rồi, nên cứ đổ hết cho bà Đồng Đồng là xong. Dù sao bà ấy cũng đáng ghét thế cơ mà.  
“Thì Thầm ở nhà không?” Tiếng Lý Huyên vang lên từ ngoài cửa sổ.  
Đào Tra giật bắn người.  
“Có có có.” Cậu luống cuống kéo rèm, đẩy cửa sổ ra.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play