Minh Lan Nhược nhìn Thượng Quan Diễm Kiều chăm chú một lúc, rồi khẽ gật đầu: “Không gặp họ thì tốt. Đôi huynh muội đó đúng là phiền phức. A Kiều có cho rằng ta quá nhẫn tâm không?”
Nàng đã nói trước với Thượng Quan Diễm Kiều về cách xử lý cặp huynh muội họ Tiêu.
Suốt đời này, nàng sẽ không cho phép bất kỳ ai mang dòng máu của nhà họ Tiêu đứng về phía đối lập với quân đoàn Xích Huyết.
Thượng Quan Diễm Kiều nhẹ nhàng nói: “Khi bọn họ đến đây, chắc hẳn đã dự liệu trước việc thành công hoặc chết, trên đời này chẳng có bữa ăn miễn phí nào cả.”
Minh Lan Nhược cười khẽ, quay người lấy tách trà thuốc ấm đưa cho hắn: “Cổ họng của chàng đã đỡ hơn nhiều rồi, thuốc trị họng không cần uống nữa, chỉ cần uống nhiều nước thôi.”
Thượng Quan Diễm Kiều nhướng nhẹ cằm, nửa đùa nửa thật: “Sao vậy, nàng quan tâm giọng của ta như thế, có phải còn muốn ta hát nữa không?”
Minh Lan Nhược đáp rất thản nhiên: “Chàng hát hay như thế, nếu hỏng giọng ta sẽ đau lòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play