Dù biết mọi chi phí sinh hoạt và việc học của mình đều dựa vào tỷ tỷ, Tiêu Lan Đường vẫn coi thường nàng ta, và hắn không ngại để nàng ta biết điều đó.
Suy cho cùng, hắn ta là hy vọng duy nhất của gia đình bên ngoại, là người duy nhất mà nàng ta có thể dựa vào. Không có người đệ đệ cử nhân này, cho dù nàng ta có là góa phụ đẹp nhất, cũng chẳng ai tôn trọng nàng ta.
Tiêu Lan Ninh, dù bị đệ đệ chế giễu đến mức gương mặt thoáng vẻ khó chịu, nhưng nàng ta vẫn khẽ hừ một tiếng: “Tất nhiên là… Diễm Vương.”
Quyền lực, của cải, và cả nhan sắc, vóc dáng… nam nhân đó chính là tuyệt phẩm.
Tiêu Lan Đường nhìn tỷ tỷ, ánh mắt lạnh lẽo và đầy mỉa mai: “Quả nhiên tỷ tỷ không từ bỏ được mộng tưởng đó. Tỷ định trở thành một Điêu Thuyền nữa sao? Quyến rũ cả Đổng Trác lẫn Lữ Bố?”
Nàng ta bật cười đầy kiêu ngạo, không chút che giấu ý đồ của mình: “Nếu phải trở thành một Điêu Thuyền, thì sao chứ? Đổng Trác là quyền lực, Lữ Bố là nhan sắc và sức mạnh. Quyến rũ được cả hai, sao không làm? Chỉ cần đạt được mục tiêu, chẳng phải đáng giá sao?”
Tiêu Lan Đường nhếch mép: “Vậy còn Vương Doãn? Ai sẽ là kẻ đứng sau điều khiển tất cả như hắn? Tỷ nghĩ tỷ có thể sử dụng người khác như một quân cờ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play