Minh Lan Nhược nhíu mày, ồ, tri phủ đại nhân sử dụng rất tốt lối nói đánh tráo khái niệm, đổ lỗi cho nàng là che giấu thân phận trước.
Thượng Quan Hoành Nghiệp cười lạnh một tiếng, nhíu mày: “Hừ, vì vậy mà nàng ta ôm hận trong lòng, để Mẫu Đơn phu nhân hạ độc Vương Phi?”
Mẫu Đơn phu nhân quỳ xuống đất, mặt mày tái mét: “Tiện thiếp không có, nếu tiện thiếp hạ độc thì chết sẽ không có chỗ chôn thân!”
Minh Lan Nhược: “…”
Ừm, mặc dù vị phu nhân này dũng mãnh nhưng cũng coi như là một người thông minh, bà ta dám nói ra lời thề độc này bởi vì đúng thật là không phải do Mẫu Đơn phu nhân hạ độc, tám phần là do Đường Lệ Lan, kẻ ngu ngốc kia làm.
Đường tri phủ nở nụ cười gượng gạo: “Đứa nhỏ này bị chúng ta nuông chiều hư hỏng, luôn miệng bốc đồng, mạo phạm đến nương nương là lỗi của chúng ta nhưng nếu dám hạ độc trước mặt nương nương chẳng phải là ngu ngốc tự tìm đường chết sao!”
Minh Lan Nhược nói với ý nghĩa sâu xa: “Ha ha… Đúng vậy, có người đúng là ngu ngốc tự tìm đường chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT