Đường Lệ Lan định nói gì đó nhưng Mẫu Đơn phu nhân đã hoảng hốt, vội vàng kéo nàng ta lại, cúi người xin lỗi: “Đương nhiên chỉ có phần thưởng của vương phi mới là quý giá nhất, của tiện thiếp chỉ là biếu tặng mà thôi, tam tiểu thư chỉ lỡ lời mong Minh Phi nương nương rộng lượng tha thứ cho con bé.”
Nguyễn thị đứng từ xa nhìn thấy, hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không có ý định đến giải vây.
Con hồ ly tinh đó ngày càng dựa vào sự cưng chiều của lão gia mà làm càn, bây giờ còn dám chọc giận người quyền quý trong kinh thành, lần này phải khiến cho mẫu tử hồ ly tinh đó nếm chút đau khổ mới được!
Cả đời này Đường Lệ Lan là một công chúa trong thành Hắc Liêu, ai cũng phải cúi đầu trước nàng ta, ngoại trừ Đường Bích Quân, ngay cả Nguyễn thị, chính thất của Đường tri phủ, nàng ta còn không thèm để vào mắt.
Nhìn thấy bộ dáng lúng túng cúi đầu trước người khác của mẫu thân mình, làm sao nàng ta có thể chịu đựng được.
Nhưng móng tay của mẫu thân nàng ta đã gần như cắm vào da thịt cánh tay nàng ta, khiến nàng ta phải cố gắng kìm nén cơn giận mà không nói gì.
Ánh mắt Minh Lan Nhược lạnh lùng, nhẹ giọng nói: “Tốt, bản vương phi sẽ ban thưởng chiếc bánh hoa này cho Đường tam tiểu thư.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play