Nhìn mọi người chia nhau ra hành động, Minh Lan Nhược nhìn sắc trời một chút, quay lại nhìn Xuân Hòa nhàn nhạt nói: “Ta với ngươi đi nghỉ ngơi thật tốt, cầm nhiều bạc như vậy, ta e rằng di mẫu ta không chịu để yên, ngày mai hẵng còn một trận chiến ác liệt nữa cần phải đánh.”
Xuân Hòa gật đầu.
Minh Lan Nhược xoay người bỏ đi thay y phục, dùng bữa cùng Tiểu Hi Nhi, về giường nghỉ ngơi thật sớm.
“Mẫu thân, hôm nay người không vui sao?” Cậu bé nhạy bén phát hiện tâm tình mẫu thân nhà mình không tốt, vươn bàn tay nhỏ nhắn vỗ về bả vai nàng.
Minh Lan Nhược nằm ở trên giường, khẽ ngửi mùi sữa thân thuộc trên người Tiểu Hi Nhi, mọi cảm xúc phiền muộn, khó chịu đó dường như đã lắng xuống.
Mưa tuyết bay ngoài cửa sổ, nàng gối cằm trên mái đầu mềm mại của thằng bé, nhẹ giọng nói: “Ngủ đi, con yêu, mẫu thân ổn mà.”
Nhân gian vốn đã thê lương, thời gian lại khắc nghiệt, nàng có thể sống lại lần nữa là rất may mắn, đứa con yêu quý đang được nàng ôm trong lòng, phụ thân vẫn ở đây, bằng hữu gần xa vẫn khoẻ mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT