Minh Lan Nhược nhăn mũi: “Đúng vậy, Đông Xưởng giám sát bách quan và dân chúng, thực hiện việc điều tra và bắt giữ, ngài là Đốc chủ của Đông Xưởng, biết được tung tích của ta cũng có gì kỳ lạ đâu?”
Thương Kiều nâng chiếc cằm xinh đẹp của nàng lên, thản nhiên nói: “Sao, không vui à, nếu không phải Vân Nghê thấy hành tung của ngươi đáng ngờ, lo lắng ngươi vướng phải tai họa mới đến bẩm báo với bổn tọa thì sao mà bổn tọa phải dẫn người tới đây?”
Hắn quan tâm tới sự an toàn của nàng, nàng ngược lại còn mang hận.
Nha đầu không biết phân biệt tốt xấu này.
Nghe được tên của Vân Nghê, ánh mắt Minh Lan Nhược chợt nghiêm túc hẳn lên.
Minh Lan Nhược giơ tay đẩy tay hắn ra, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lẽo ngước lên: “Lan Nhược đa tạ Thiên Tuế Gia nhưng ta cũng rất tò mò Vân Nghê Vệ Trưởng làm thế nào thấy hành tung của ta đáng ngờ, ta là tội phạm sao?”
Vân Nghê mà lại lo lắng cho an nguy của nàng? Nực cười!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play