Tiệm cầm đồ Trường Minh ở đây, và nó là một trong những hiệu cầm đồ thịnh vượng nhất.
Bầu không khí bên trong hiệu tiệm cầm đồ Trường Minh lúc này đang rất căng thẳng.
“Chưởng quầy, ngài rõ ràng biết ta là ai, thế mà lại nói con dấu của ta không thể lãnh tiền. Tiệm cầm đồ này là của mẫu thân ta!” Minh Lan Nhược lạnh mặt vỗ bàn đứng lên.
Tên chưởng quầy kia ngoài cười nhưng trong không cười: “Đại tiểu thư, người đã bị trục xuất khỏi tộc rồi, mấy thứ này đã tính là của tiên phu nhân, cũng là Quốc Công phủ mà thôi. Không có quan hệ gì với người cả, nếu người muốn tiền, thì có con dấu của phu nhân Quốc Công tới mới được.”
Xuân Hòa cả giận nói: “Luật pháp có nói, của hồi môn của thê tử chính là tài sản riêng. Tài sản riêng của tiên phu nhân là cho tiểu thư của chúng ta, dựa vào cái gì mà cần phải có con dấu của phu nhân?”
Chưởng quầy khinh miệt mà nhìn mắt Xuân Hòa: “Cái gì luật pháp với không luật pháp. Nếu không thì ngươi đi lấy con dấu của Quốc Công gia cũng được.”
“Đúng là khinh người quá đáng mà, ngươi biết rõ Quốc Công gia không ở phủ mà!” Xuân Hòa không nhịn được mà tiến lên một bước, lại bị Minh Lan Nhược kéo cánh tay lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play