“Hiện giờ quan trọng nhất chính là thời gian, tất cả xin phó thác cho quân sư, xe ngựa, hộ vệ cùng dược liệu sẽ được chuẩn bị đầy đủ.” Minh Lan Nhược nhìn Tống Đường nói.
Tống Đường gật đầu: “Chiều nay ta sẽ lên đường.”
Ông ấy dừng một chút, bỗng nhiên nhớ tới điều gì, khẽ nhướn mày: “Bọn man di phương Bắc chưa từng được chứng kiến thế giới phồn hoa của Trung Nguyên, muốn cho bọn chúng chìm đắm trong tửu sắc tài khí, hẳn là không khó.”
Ánh mắt Minh Lan Nhược lóe lên, mỉm cười gật đầu: “Đó là điều tất nhiên, đã có khách quý từ phương xa tới, chúng ta phải “chiêu đãi” cho chu đáo một chút.”
Khuôn mặt của Cảnh Minh lập tức nhăn lại: “Cái gì, tên kia cũng xứng để chủ quân tự mình tiếp đãi ăn chơi trác táng sao, để ta đi!”
Tửu sắc tài khí là cách nói văn vẻ của văn nhân, nói thẳng ra chính là ăn chơi trác táng.
Trần Ninh ở một bên, sắc mặt hơi trầm xuống: “Muội là con gái nhà lành, đi theo đám nam nhân ăn chơi trác táng làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play