“Bái phục, bái phục! Nói ra những lời lẽ vô sỉ mà lại đường hoàng, chính trực như thế, quả nhiên là có nét tương đồng với một vị mà ta quen biết.” Minh Lan Nhược nhịn không được cong cong khóe mắt, bật cười thành tiếng.
Hàn Thúc Nạp nhìn nàng mỉm cười, dung mạo thanh nhã, vẻ sắc bén khi xuất trận đã tan đi ít nhiều, chỉ còn lại nét đẹp anh khí.
Hắn TA mỉm cười nói: “Sao có thể nói là vô sỉ được chứ? Phụ hãn và ta cũng đâu có yêu cầu Minh chủ quân gả sang cầu thân. Mỹ nhân hoàn toàn có thể dựa vào việc chinh phục nam nhân để chinh phục thế giới.”
Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều trở nên khó coi.
Hắn ta căn bản là đang sỉ nhục chủ quân nhà mình.
Cảnh Minh khinh thường rút đao chỉ thẳng vào hắn ta: “Loại người như ngươi chỉ dựa vào hai lạng thịt dưới háng, đi đến thảo nguyên hoang vu ức hiếp nam nhân, ức hiếp nữ nhân mà cũng xứng nói ra những lời này sao? Chủ quân nhà ta ngay cả ngôi vị Hoàng hậu của Thượng Quan Hoành Nghiệp cũng chẳng thèm, vùng đất hoang vu của ngươi có chỗ nào mát mẻ thì hãy mau cút về đó, bằng không thì hãy đánh thắng ta rồi hẵng nói nhảm!”
Cảnh Minh mắng chửi người khác quả nhiên là tuyệt nhất, lần này Minh Lan Nhược cũng không ngăn cản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT