Edit Ngọc Trúc
“Vẫn là mùa xuân tốt nhất.” Hứa Sương Từ cười cười, nhặt lên quả dại đã hư thối trong tay rồi đứng dậy.
Cách sơn động không xa có một chỗ chuyên dùng để vứt rác, do Tình tự đào. Bên trong chất đầy xương thú, tro than, vỏ trái cây chất thành từng đống.
Hứa Sương Từ nhìn lướt qua, phát hiện bên dưới trống trơn.
“Ném nhiều nội tạng cá như vậy, sao nhanh chóng đã phân hủy hết rồi?”
Tình: “Bị ăn.”
Hứa Sương Từ: “Ai ăn?”
Tình: “Miêu.”
“Không phải nói trong rừng không có dã thú sao? Như thế nào lại xuất hiện một con miêu?” Hứa Sương Từ hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play