Edit Ngọc Trúc

Hứa Sương Từ kéo lê thân mình mệt mỏi, đẩy cửa nhà ra.

Ở công ty cày hai đêm liền, trái tim hắn đập thình thịch không ngừng. Chỉ cảm thấy giờ đây bản thân chỉ còn lại một hơi thở mong manh. Người bước đi phía trước, hồn bay phía sau.

Gió thu cuốn theo những giọt mưa đập vào cửa sổ, trong trẻo mà sâu thẳm.

Hứa Sương Từ ném áo khoác xuống, cầm lấy áo ngủ rồi đi thẳng vào phòng tắm.

Hơi nước ấm bốc lên, mặt kính pha lê phủ một lớp sương trắng. Mơ hồ có thể thấy bóng dáng một thanh niên gầy gò, làn da trắng bệch đến mức có phần bệnh trạng.

Hứa Sương Từ nhắm mắt lại tắm xong, qua loa lau tóc vài cái rồi chui vào chăn.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, hắn nghĩ nếu còn không ngủ, hắn nhất định sẽ đột tử.

Ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi đột nhiên lớn hơn.

Gió thu gào thét, bầu trời lóe lên ánh sáng trắng xóa, cao vời vợi như bị xé rách.

Kim Sắc Đại Lục.

Những cây cổ thụ che trời, âm u che khuất ánh mặt trời.

Mùa đông sắp đến, khu rừng thưa thớt sắc đỏ úa, lá rụng phủ dày mặt đất.

Tình từ trong rừng chui ra.

Hắn là thú nhân hổ tộc của Kim Sắc Đại Lục. Hình thú to lớn, cao ngang một người. Bộ lông trắng thô ráp cứng cáp, chỉ có hai chân sau có vài đường vân xám nhạt.

Hắn lặng lẽ nhìn về một hướng.

Móng vuốt giẫm lên lá khô, chần chừ một lát. Sau đó vẫy đuôi, tìm đến nơi đó.

Giữa những tán cây rậm rạp, có một người nằm đó.

Hắn ăn mặc kỳ lạ, không phải da thú, tay chân đều được che kín.

Làn da lộ ra trắng nhợt lạ thường. Cổ tay đặt trên thảm lá bị mài đỏ, khớp xương nhô lên, trông gầy guộc.

Tình tiến lại gần, bóng hắn phủ lên người kia.

Nhìn rõ gương mặt đối phương, đôi mắt xanh băng của hắn thoáng khựng lại.

Á thú nhân?

Mưa thu nói đến là đến, ào ào như chuỗi hạt đứt dây. Cái lạnh thấm ướt da thịt, Hứa Sương Từ bất an cuộn người lại.

Tình quất mạnh đuôi xuống đất.

Phiền toái.

Núi non trùng điệp, cây cối đan xen.

Dưới một vách núi phía ngoài, có một khoảng đất trống bị quét sạch, ẩn sâu bên trong là một sơn động tự nhiên.

Một người đàn ông cao lớn từ rừng đi ra.

Hắn cúi đầu nhìn người trong lòng, có chút chần chừ.

Một sợi tóc dài rủ xuống vai hắn, lướt qua gương mặt trắng bệch của á thú nhân. Cảm giác mưa lạnh khiến người kia giật mình, vô thức cuộn vào lòng hắn.

Cơ thể Tình thoáng cứng đờ.

Thật lâu sau, hắn trầm giọng thở ra, ôm người vào trong sơn động.

Hứa Sương Từ ngủ một giấc, trời đất tối mịt.

Tỉnh dậy từ trong mộng, đôi mắt còn chưa mở, hắn theo bản năng sờ lên ngực mình.

Còn tốt, vẫn còn sống.

Mu bàn tay chạm phải thứ gì đó mềm mại, lông lá, khiến Hứa Sương Từ nhíu mày.

Trên giường hắn làm gì có lông?

Đôi mắt đang khép chặt đột nhiên mở ra.

Đập vào mắt là vách đá lạnh lẽo, dưới thân là cỏ khô cứng, còn trong tay hắn lại đang nắm chặt một tấm da thú màu kim hồng nguyên vẹn!

Hứa Sương Từ giật mình bật dậy.

Hắn hoang mang nhìn quanh.

Nhưng thức dậy quá vội, đầu váng mắt hoa, hắn chật vật chống tay xuống giường.

Tình gối đầu lên chân trước, ghé vào cửa động nhắm mắt dưỡng thần.

Nghe thấy động tĩnh, đôi tai khẽ run lên.

Hứa Sương Từ nắm chặt cỏ khô dưới thân, cố gắng xoa dịu cảm giác khó chịu, ngẩng đầu nhìn về phía cửa động.

Lại thấy ngay đó có một con vật to lớn, nghe nói số lượng vô cùng hiếm, chuyên ăn thịt… Bạch Hổ!!!

Hứa Sương Từ chần chừ chớp mắt.

Mộng sao?

Ngón tay hắn run rẩy, thử bấm vào đùi mình, bỗng nhiên giật thót.

“Ngô… Đau quá!”

Tình khẽ mở mắt, liếc nhìn miếng thịt và mấy quả dại đặt ở mép giường, rồi lại nhắm mắt.

Cái á thú nhân này vừa gầy vừa yếu, đầu óc còn có vấn đề.

Hơn phân nửa là không sống qua nổi mùa đông.

Trước khi hắn chết, chia bớt chút thức ăn là được rồi.

Hứa Sương Từ không biết trong đầu con mèo lớn đang nghĩ gì.

Khi nhận ra bản thân không phải đang mơ, tim hắn lại bắt đầu đập thình thịch.

Sợ mình chết thêm lần nữa, hắn vội vàng ôm ngực, chui tọt vào trong tấm da thú.

Hắn trùm kín từ đầu đến chân, chỉ chừa lại một khe nhỏ lặng lẽ quan sát.

Đây là một sơn động trống trơn, bên trong chẳng có gì cả. Chỉ có con mèo lớn ngay cửa là vô cùng nổi bật.

Bộ lông trắng, móng vuốt to lớn, lớp lông thô ráp xỉn màu còn dính vệt máu khô… Vừa nhìn đã biết cuộc sống chẳng ra sao.

Đang mải nhìn đến xuất thần, hắn bỗng chạm phải ánh mắt băng lam của con mèo lớn.

Giật mình, hắn lập tức kéo chặt khe hở lại.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play