Edit Ngọc Trúc
Còn mấy tên thị vệ bị đánh nhiều nhất, lăn lộn rên rỉ trên đất thì chẳng ai thèm để ý tới, chỉ đành tủi thân nằm đó chờ lệnh của Vương.
Bên kia, khi nghe Xích kể lại chuyện sau khi đám họ tản ra thì ca hắn trở về Bạc Sa đại lục dưỡng thương rồi vừa tìm hắn vừa nghỉ ngơi, mấy thú nhân khác cũng không mấy quan tâm, bắt đầu thì thầm bàn tán về đám thị vệ của vương quốc này.
“Ta cứ tưởng lợi hại lắm, ai ngờ tụi mình còn chưa đánh hết sức mà một quyền cũng đủ quăng bay mấy đứa. Yếu thật, đưa sang đại lục mình thì đến cả A Sửu cũng đập được chúng nó, tin không?”
Hứa Sương Từ nhìn đám thú nhân nằm rạp trên đất đến mức muốn chui xuống đất vì xấu hổ, liền cười gượng: “Cũng không đến nỗi đâu…”
Dù sao họ cũng là người bảo vệ cho mấy chục vạn thú nhân mà.
“Động tác thì chậm, vũ khí cầm cái gậy như trẻ con chơi, đuôi cá lại cản trở, đến nhúc nhích cũng khó. Ta thấy, Xích chắc là kẻ mạnh nhất ở đây rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT