Khó khăn lắm mới có một trận đấu mã cầu, vậy mà nàng lại chỉ có thể ngồi trên ghế thượng ăn điểm tâm, thật sự buồn chán đến cực điểm.
Cũng may, trên ghế thượng không chỉ có mình nàng là người mang vẻ mặt chán nản.
Ngồi nghiêng đối diện nàng là Đoạn Tề Ngạn—vị công tử trẻ tuổi của Đoạn gia—người lúc nào cũng mang một khuôn mặt lạnh lùng, như thể đang tức giận nhưng lại không giống đang tức giận. Hắn trầm mặc ngồi đó, cả người toát ra hơi lạnh, cứ như một tảng băng sống.
Nghe nói ban đầu Đoạn Tề Ngạn cũng định ra sân đánh mã cầu nhưng chẳng may bị thương tay nên đành phải rút lui.
Suốt cả trận đấu, hắn vẫn luôn dõi mắt nhìn về phía sân bóng, thỉnh thoảng lại nhíu chặt mày như đang suy nghĩ điều gì.
Tĩnh Y theo ánh mắt hắn nhìn qua nhưng chỉ thấy muội muội Thu Hoàn đang trò chuyện cùng người khác, cũng không có gì đặc biệt.
Chẳng lẽ Đoạn Tề Ngạn cảm thấy Thu Hoàn chơi bóng không giỏi nhưng bản thân lại không thể ra sân nên mới nhăn mày khó chịu như vậy?
Tĩnh Y đang thầm suy đoán trong lòng thì đột nhiên tổ mẫu — Nguyễn lão phu nhân gọi nàng lại gần.
Lão phu nhân nhìn Thu Hoàn trên sân bóng, nơi đang thu hút mọi ánh mắt, rồi ôn tồn nói với Tĩnh Y:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT