Nguyễn Tĩnh Y đã sớm nghe qua đại danh của Phong Đình quận chúa từ người khác.
Quận chúa họ Lý, khuê danh Cẩm Ninh. Cái tên này khá nhã nhặn, nhưng ít ai gọi trực tiếp. Bất luận là phụ vương, mẫu phi hay đám con cháu trong kinh thành, đều xưng nàng là “Phong Đình quận chúa”. Những ai thân thiết hơn thì gọi một tiếng “Phong Đình”. Đây là phong hào của nàng, cũng là danh xưng sẽ theo nàng suốt cả đời.
Nàng cùng Nguyễn Tĩnh Y tuổi tác xấp xỉ nhưng vóc người nhỏ nhắn hơn nhiều. Dung mạo không tính là tuyệt sắc khuynh thành nhưng lại sở hữu một loại ngạo khí bẩm sinh. Loại quý khí này, nếu không phải từ nhỏ đã được nuông chiều, chưa từng trải qua thất bại, thì làm sao có thể dưỡng ra được?
Phụ thân của nàng là Cảnh Vương, quyền thế hiển hách, lại yêu thương quận chúa như bảo vật trong tay. Nếu nàng muốn hái mặt trăng trên trời, Cảnh Vương cũng sẽ cho người đi nghiên cứu xem ánh trăng có lạnh hay không. Chính vì thế, quận chúa từ nhỏ đã được nuôi dưỡng với tính cách độc tôn, cao ngạo. Trên đời này, có lẽ chỉ có thiên tử, phụ mẫu, trưởng bối mới khiến nàng thu liễm một chút.
Cũng giống như giờ phút này, quận chúa dẫn theo một đám tỳ nữ hùng hổ tiến đến. Vạt váy các nàng tung bay, giống như dòng triều cuồn cuộn. Nguyễn Tĩnh Y hiếm khi thấy nữ nhân nào đi đường mà cũng có thể khí thế như vậy.
“Tiểu hầu gia, ta không cho phép ngươi cưới nàng!”
Quận chúa đứng cách Nguyễn Tĩnh Y và Đoạn Chuẩn không xa, giơ tay thẳng về phía Nguyễn Tĩnh Y mà chỉ trỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play