Có những nữ tử, dù nam nhân không xem trọng nhưng nếu nàng có tình cảm, nam nhân ấy cũng có thể cưới nàng vì chút thương hại. Dù không yêu thì ít nhất cũng có thể giữ nàng trong nhà, như một món đồ trang trí xinh đẹp.
Phụ thân nàng cũng vậy, kiếp trước phu quân Đoạn Tề Ngạn cũng vậy, ngay cả muội muội Thu Hoàn từng khao khát gả cho Mạnh công tử, chẳng phải đều là cùng một loại người sao? Ngay cả bệ hạ cũng thế, hậu cung có biết bao nhiêu phi tần nhưng chưa từng có ai độc sủng lục cung.
Nghe xong câu hỏi của Tĩnh Y, Đoạn Chuẩn suy nghĩ một lát, sau đó đáp: “Nếu nàng ta không phải nữ nhi Cảnh vương, ta cũng không thể cưới nàng.”
“Vì sao?” Chẳng lẽ là vì quận chúa không đủ xinh đẹp, không đủ dịu dàng sao?
Đoạn Chuẩn bỗng bật cười, dáng vẻ ngay thẳng đường hoàng:
“Cưới thê tử, chính là phải cưới người mình thấy thuận mắt, có cảm giác. Sau này hai người sẽ cùng nhau sống cả đời, nếu đã không thích, làm sao có thể chung sống?”
Nguyễn Tĩnh Y cảm thấy có chút kỳ quái, liền buột miệng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play