Khi Nguyễn Tĩnh Y ngồi xe ngựa trở về Nguyễn phủ, mặt trời đã ngả bóng. Chân trời phủ đầy ráng đỏ chồng chất, những đám mây vàng kim trải rộng như một dải lụa tơ óng ánh vắt ngang mái hiên.
Tĩnh Y cởi áo choàng, vừa trò chuyện với Chi Lan vừa bước vào Đào Uyển:
“Chuyện buôn bán của Cẩm Thụy Các, sắp tới phải theo dõi cẩn thận. Nếu vận may đến, có thể kiếm được một khoản lớn…”
Lời còn chưa dứt, nàng chợt thấy một bóng dáng lén lút từ phòng mình chạy ra. Người nọ nhìn trước ngó sau, dáng vẻ vô cùng cảnh giác. Cũng chính vì vậy, khi trông thấy Nguyễn Tĩnh Y đứng ở cổng viện, nàng ta giật mình đến suýt nhảy dựng lên tại chỗ.
“Dương Liễu, ngươi lén lút chạy vào phòng ta làm gì?” Nguyễn Tĩnh Y híp mắt hỏi.
Kẻ lén lút kia chính là Dương Liễu, nha hoàn bị giáng xuống làm tỳ nữ ngoại viện. Xem ra những ngày qua nàng ta sống không mấy dễ chịu, khuôn mặt trước kia trắng nõn nay đã trở nên hốc hác, xanh xao.
Dương Liễu hoảng hốt cúi người hành lễ, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play