Nhưng dù là phụ thân hay Thanh Viễn Bá phủ, tất cả đều cho rằng Thu Hoàn và Đoạn tiểu công tử là một đôi trời sinh xứng đôi. Ngay cả mẫu thân Hàn thị cũng dao động, luôn cảm thấy dòng dõi Thanh Viễn Bá phủ đã đủ cao quý. Như vậy, nàng ta còn có thể gả vào gia đình nào danh giá hơn được nữa?
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cách đẩy đại tỷ Nguyễn Tĩnh Y và Đoạn Tề Ngạn vào cùng một chỗ.
Bảo Thọ Đường vang lên tiếng chén đũa leng keng. Vì một câu "Tĩnh Y nhìn thấy Đoạn tiểu công tử" của Thu Hoàn, bầu không khí bỗng chốc trở nên nặng nề, sắc mặt của lão phu nhân cũng không được tốt lắm.
Tĩnh Y đưa chiếc chén trống cho Phương ma ma để thêm canh, thong thả mỉm cười:
“Tam muội muội, có khi nào ngươi nhìn lầm rồi không? Ta với Đoạn tiểu công tử chỉ nói với nhau được vài câu. Nếu ta có cao hứng thì cũng chỉ vì hoa trong vườn nở đẹp mà thôi.”
“Vậy sao?” Thu Hoàn khẽ cười, điềm đạm nói: “Đại tỷ tỷ nói gì thì chính là như vậy.” Dứt lời, nàng ta cúi đầu tiếp tục ăn sáng. Nhưng chỉ ăn được vài miếng, nàng ta đã buông đũa xuống.
Thu Hoàn nói qua loa như vậy nhưng một câu đồn thổi vớ vẩn này chắc chắn sẽ khiến Nguyễn lão phu nhân suy nghĩ nhiều. Tĩnh Y lại không định để Thu Hoàn dễ dàng rút lui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT