Lương Nguyệt Châu bị véo đau điếng, oán hận trừng mắt nhìn Nguyễn Tĩnh Y, há miệng định nói gì đó, nhưng tức giận đến mức không thốt nên lời.
Nguyễn Tĩnh Y này! Bên ngoài giả vờ là tiểu thư khuê các ung dung, bên trong lại là một nữ nhân chanh chua, thủ đoạn thô bạo!
Quả nhiên, Nguyễn Tĩnh Y cũng chẳng khác gì muội muội của nàng ta, Nguyễn Thu Hoàn—đều là những kẻ vì vinh hoa phú quý mà không từ thủ đoạn! Nguyễn Thu Hoàn chỉ cần bị kích động đôi câu đã sẵn sàng phản bội tỷ tỷ, mơ tưởng trèo cao vào hào môn. Còn Nguyễn Tĩnh Y thì sao? Bên ngoài hiền hòa, bên trong rắn rết, lòng dạ hiểm độc!
Nguyễn gia tỷ muội, quả thực không có ai là người tốt! Chỉ không biết đến khi nào Tiểu Hầu gia mới nhận ra bộ mặt thật của nàng ta?
"Đừng có mơ. Tắc Cửu chỉ đứng về phía ta." Nguyễn Tĩnh Y như thể nhìn thấu suy nghĩ của Lương Nguyệt Châu, hừ lạnh. "Cho dù ta có véo ngươi đến bầm tím, hắn vẫn sẽ che chở ta. Ngươi không ngại mất mặt thì cứ la toáng lên, kể cho mọi người nghe xem, ngươi bị ta véo thế nào?"
Lương Nguyệt Châu lập tức nghẹn họng.
Đùa gì thế? Muốn nàng ta đứng trước mặt Hoàng thượng khóc lóc kể lể rằng mình bị véo đau sao? Như thế chẳng phải tự bôi tro trét trấu lên mặt mình ư? Nàng ta từ trước đến nay kiêu ngạo, sao có thể để bản thân chịu nhục trước mặt người khác!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT