"Mấy đứa nhỏ ít nhiều cũng có chút nghịch ngợm, cũng may có Lẫm Đông nhìn thấy A Vũ ngồi bên bờ sông liền dắt nàng về nhà. Thật hú vía, suýt nữa thì ta bị dọa chết khiếp."
Giang Bảo Tông không trách mắng đám trẻ con, chỉ khen ngợi Hoắc Lẫm Đông, đồng thời bày tỏ sự lo lắng của ông.
"Chúng đều là trẻ con chưa hiểu chuyện."
Dù Giang Bảo Tông không nói thẳng lời trách mắng nhưng khi nghe kể lại sự việc, sắc mặt của các bậc trưởng bối trong thôn đều trở nên hốt hoảng.
Chuyện ăn quỵt đồ ăn vặt của cô nương nhà họ Giang thì thôi đi nhưng lại bất cẩn để nàng ngồi một mình bên bờ sông. Nhìn cách mấy đứa nhỏ làm việc thuần thục như vậy, rõ ràng đây không phải lần đầu tiên chúng làm.
Những người lớn trong thôn vội vàng đến nhận lỗi với Giang Bảo Tông, hứa rằng sau khi về nhà nhất định sẽ dạy dỗ con cái cẩn thận. 
Tối hôm đó, trong thôn hết đợt này đến đợt khác vang lên tiếng trẻ con bị đòn khóc lóc thảm thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play