Lời này của hắn có chút mạo phạm nhưng Giang Bảo Tông là người cha lo lắng cho ái nữ, mà đề nghị của Hoắc Lẫm Đông đều là vì suy nghĩ cho Giang Vũ. Giang Bảo Tông chỉ biết cảm kích hắn, cảm thấy hắn chu đáo, chứ không suy nghĩ nhiều.
“Hôm nay thật may nhờ có ngươi.”
Bình thường, Hoắc Lẫm Đông ở thư viện luôn là người trầm lặng nhất, Giang Bảo Tông lúc này mới biết hóa ra thiếu niên có vẻ cô độc này lại là một người tốt bụng như vậy.
Nghĩ đến chuyện nếu không phải Hoắc Lẫm Đông đưa A Vũ về, nữ nhi bảo bối của ông không biết còn phải đứng ngoài bờ sông hứng gió lạnh bao lâu nữa, thậm chí có thể còn trượt chân ngã xuống sông, Giang Bảo Tông liền vừa đau lòng vừa sợ hãi. Lòng cảm kích Hoắc Lẫm Đông lại càng sâu sắc hơn.
Để bày tỏ lòng biết ơn, Giang Bảo Tông bảo Đinh bà tử chuẩn bị một hộp đầy mứt hoa quả, đưa cho Hoắc Lẫm Đông mang về nhà. Đây đều là những món ăn vặt nữ nhi ông thích nhất, mà Hoắc Lẫm Đông chỉ lớn hơn ái nữ mấy tuổi, chắc cũng sẽ thích những món này.
Trong miệng Hoắc Lẫm Đông vẫn còn lưu lại hương vị chua chua của mứt sơn tra. Nhưng khi khóe mắt hắn nhìn thấy ánh mắt của tiểu cô nương dõi theo hộp mứt hoa quả, hắn liền thay đổi suy nghĩ, mỉm cười nhận lấy.
*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT