Thế nhưng lúc này, tâm trạng của Lâm Từ Thị hiển nhiên rất tốt. Bà ta cười rạng rỡ, đến cả những nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra không ít.
Cô nương đang ôm bà ta tên là Từ Bảo Châu. Tuy nàng ta gọi Lâm Từ Thị là cô mẫu nhưng thực ra quan hệ giữa hai nhà cũng không gần gũi lắm.
Phụ thân của Lâm Từ Thị và gia gia của Từ Bảo Châu là huynh đệ đường thúc, đến thế hệ của Lâm Từ Thị và phụ thân Từ Bảo Châu thì gần như không còn qua lại gì nữa. Chỉ vì sống cùng một thôn, lại chung dòng tộc nên vào các dịp lễ tết hoặc hỷ sự vẫn có qua lại chúc mừng nhau.
Mối giao hảo giữa Lâm Từ Thị và Từ Bảo Châu hoàn toàn là một sự tình cờ. Một lần, Lâm Từ Thị xuống chân núi hái rau dại cho nhi tử, không may trượt chân ngã bị thương. Đúng lúc đó, Từ Bảo Châu đang hái nấm trên núi bắt gặp và cứu giúp. Hai người vừa gặp mà như đã thân quen từ lâu, từ đó qua lại càng thêm gắn bó.
Từ Bảo Châu là người bên nhà mẹ đẻ của Lâm Từ Thị, cả dung mạo lẫn tính tình đều hợp ý bà ta. Hơn nữa, Lâm Từ Thị vốn là quả phụ, không tiện thường xuyên ra ngoài, trong khi Từ Bảo Châu lại sẵn lòng chủ động đến nhà trò chuyện cùng bà ta. Trải qua một thời gian, Lâm Từ Thị đã sớm xem nàng ta như nữ nhi mà đối đãi.
“Ngon lắm! Bảo Châu của chúng ta đúng là một cô nương khéo tay lại có tấm lòng. Nhà nào mà cưới được ngươi, đúng là có phúc lớn.”
Lâm Từ Thị nếm thử một miếng dưa chua mà Từ Bảo Châu mang đến, lập tức bị hương vị giòn sần sật, chua cay đậm đà chinh phục. Chất nữ xa của bà ta quả thật rất có bản lĩnh. Trước đây, nàng ta từng sáng tạo ra một loại đậu hũ chao giúp gia đình kiếm được một khoản lớn. Giờ lại nghiên cứu ra món dưa chua này, e rằng nhà đường huynh của bà ta lại sắp kiếm tiền đầy bồn đầy bát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play