3

Vào ngày sinh nhật của thư ký, em trai sếp đã đến phòng làm việc từ sớm, ồn ào đòi tổ chức sinh nhật cho thư ký.

Thư ký cười từ chối, nói rằng mình phải tăng ca.

Em trai sếp: - HS đúng là một tên tư bản đáng ghét! Bóc lột người khác!

Sếp: - Tiền tăng ca anh không thiếu cậu ấy một xu, bây giờ cậu mới là người làm phiền người ta ở đây, cút ngay trước khi anh nổi giận.

Vì thế, em trai anh ấy chửi lẩm bẩm rồi bỏ đi.

Hôm nay đã đến giờ tan tầm nhưng sếp vẫn chưa về, vẫn còn ngồi trong văn phòng không ra. Thư ký tăng ca xong thì định gõ cửa phòng sếp, hỏi anh ấy có muốn về nhà không. Bình thường, thư ký còn kiêm luôn vai trò tài xế, nếu cần tăng ca thì sẽ đưa sếp về nhà trước, rồi quay lại công ty tiếp tục tăng ca.

Sếp đúng lúc mở cửa bước ra, nói: - Hôm nay là sinh nhật cậu, tôi mời cậu ăn một bữa, coi như là phúc lợi của nhân viên.

Thư ký: - Không cần đâu, tốn kém quá.

Sếp: - Gấp đôi tiền tăng ca.

Thư ký: - Vâng, vậy chúng ta đi ngay bây giờ luôn à?

Làm gì thì làm nhưng không thể từ chối đồng tiền được, thư ký thầm nghĩ trong bụng, anh còn phải trả tiền thuê nhà, còn phải tiết kiệm để mua nhà nữa.

Hai người đến một nhà hàng sang trọng, ăn một bữa ở đây bằng với mấy tháng lương của thư ký. Thư ký ăn rất chậm, anh muốn nếm thử mùi của đồng tiền.

Sếp nhíu này nhìn anh, hỏi: - Sao cậu nhíu mày thế, thấy đồ ăn ở đây không ngon à?

Thư ký sợ sếp nghĩ mình kén chọn, không biết điều: - Không có không có, ăn ngon lắm.

Sếp vẫn nhíu mày, chưa từ bỏ ý định: - Nếu cậu thấy không ngon, bây giờ đổi nhà hàng khác.

Thư ký từ chối lòng tốt của sếp nhà mình, ra sức mà ăn, cuối cùng ăn đến nỗi bụng căng tròn.

4

Ăn uống xong, thư ký đưa sếp về nhà. Sau khi đổ xe vào gara ngầm, thư ký mở cửa cho sếp, không biết sếp lấy từ đâu ra một chiếc hộp, khi mở ra bên trong là một chiếc đồng hồ, viền mặt đồng hồ được nạm kim cương, trông có vẻ rất đắt tiền.

Sếp thản nhiên đeo đồng hồ lên tay thư ký: - Bạn tặng tôi, nhưng tôi thấy cậu đeo hợp hơn, tặng cậu đấy.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Thư ký cảm thấy cổ tay mình như nặng ngàn cân: - Sếp, cái này không được.

Sếp nhíu mày: - Gần đây có rất nhiều tiệc rượu, tới lúc đó đeo vào, cậu ăn mặc đã không dễ nhìn rồi, đồng hồ cũng không ra gì nữa, làm mất mặt tôi đó có biết không?

Lúc mới làm thư ký, anh thường bị sếp chê là ăn mặc quê mùa, có vài lần mở họp, sếp tức giận vì người trình bày, khuôn mặt khó coi vô cùng, thư ký vô tình chạm mắt với sếp. Sếp ném tài liệu lên bàn, quát: - Ngày mai cậu mà còn ăn mặc kiểu này nữa thì cút đi!

Không biết từ lúc nào mà sếp lại thích tiêu tiền cho anh, khi đi công tác thì dẫn anh đi mua quần áo, thư ký không nhận, sếp bèn không vui, nói quần áo của thư ký quá tầm thường, tham gia các sự kiện thật mất mặt.

Thư ký nhìn sếp đi lên thang máy, nổ máy khởi động chiếc xe cà tàn nổi bật giữa đống siêu xe, nhìn quanh gara xe, chiếc nào chiếc nấy cũng đắt đỏ, chiếc xe cà tàn của anh lại càng nổi bật hơn.

Tháng trước, sếp tham gia buổi xã giao, còn dẫn theo thư ký kiêm tài xế là anh, trong buổi tiệc có một ông chủ mới phất ôm ấp một cậu trai trắng trẻo mịn màng, cậu trai kia chẳng chút e dè mà nũng nịu với ông ta, ông ta cười nham nhở, còn sếp ở bên cạnh thì mặt không chút cảm xúc, sau đó ông chủ kia khoe rằng mới mua cho cậu trai một chiếc siêu xe, sếp khẽ nhíu mày, rồi lại liếc sang thư ký, bắt đầu im lặng uống rượu. ( truyện trên app T•Y•T )

Buổi tiệc vẫn chưa kết thúc, vì sếp đã say nên rời khỏi buổi tiệc trước, thư ký đỡ sếp lên xe, sếp mở mắt ra, giọng thầy ghét bỏ: - Đàn ông dính lấy nhau thật là buồn nôn.

Khi đó, thư ký đã thích sếp rồi, vì vậy trong lòng hơi chua xót, bất đắc dĩ hùa theo: - ... Ừm, anh nói đúng lắm.

Sếp lại lẩm bẩm muốn mua xe mới cho thư ký, nhân tiện còn chê bai chiếc xe của thư ký mấy câu. Thư ký kiên nhẫn giải thích mình chỉ thuê một căn hộ cũ kỹ, chạy xe sang thì sẽ lộ liễu lắm.

Sếp nghiêm túc hỏi: - Tôi trả lương cho cậu nhiều như vậy, sao còn sống trong căn hộ tồi tàn?

Thư ký: “...”

Thành phố A là nơi tấc đất tấc vàng, anh làm sao có tiền thuê nhà tốt được.

Vì để dập tắt suy nghĩ này của người sếp đang say xỉn, thư ký cố ý nói bình thường tham gia các sự kiện quan trọng cũng không có cơ hội lái chiếc xe tồi tàn của mình, nên sẽ không mất mặt đâu.

Sau một hồi giải thích, sếp mới chịu thôi.

Thư ký đỗ xe xong, chuẩn bị lên lầu, lúc này điện thoại bỗng reo lên, là cuộc gọi từ em trai sếp.

Đối phương nói bằng giọng nửa ra lệnh nửa nhõng nhẽo, bảo thư ký đi uống rượu với cậu ta, nói hoa mỹ rằng nhân tiện chúc mừng sinh nhật thư ký, đầu dây bên kia ồn ào um sùm, giọng em trai sếp rất lớn, thư ký bỗng cảm thấy thật mệt mỏi.

Ban đầu thư ký định từ chối ý tốt này, nhưng lại nhớ tới lịch sử đen của em trai sếp, hai tháng trước say rượu đập vỡ cửa kính xe hơi trước quán bar, suýt nữa bị chủ xe đánh một trận. Tháng trước thì lại gây gổ với người khác ở quán bar, cả hai đánh nhau rồi bị đưa vào đồn cảnh sát.

Sau khi đến quán bar, em trai sếp đang ngồi uống rượu ở quầy bar, ngoại hình cậu ta rất đẹp, vì vậy trông rất nổi bật. Em trai sếp thấy thư ký tới, mặt mày lập tức xán lạn, bảo bartender pha một ly rượu cho thư ký.

Thư ký: - Tôi lái xe tới đây, không uống rượu được.

Em trai sếp bĩu môi: - Bây giờ có dịch vụ gọi xe rồi, không sao đâu.

Thư ký: - Ngày mai tôi còn phải đi làm.

Em trai sếp: - Anh chán thật đó. Nhưng anh có biết đây là nơi nào không?

Thư ký nói không biết.

Em trai sếp phấn khích nói: - Đây là gay bar ha ha.

Thư ký cạn lời: - Cậu kêu tôi tới đây làm gì, tôi đâu phải gay...

Em trai sếp ghé sát lại: - Anh không phải gay thật à? Ra-đa gay của em chuẩn lắm đó.

Thư ký không muốn tiếp tục chủ đề này nữa: - Nếu còn nói như vậy nữa thì tôi đi đây.

Em trai sếp giữ cổ tay anh: - Đừng, anh đừng đi, em không nói nữa.

Sau đó, cậu ta “Í” một tiếng, cúi đầu thấy chiếc đồng hồ trên cổ tay.

- Sao anh lại có chiếc đồng hồ này!?

Vẻ mặt thư ký hơi mất tự nhiên, muốn rút tay về: - Sếp đeo cho, tôi chưa kịp tháo ra.

Em trai sếp cười ha ha, uống một ngụm rượu, ánh mắt sắc bén, nói: - Anh em đúng là cứng miệng mà, tặng anh món quà đắt tiền như thế, thích anh rõ ràng như vậy mà còn nói mình ghét đồng tính luyến ái, thú vị thật.

- Không phải.

Thư ký trừng to mắt: - Cái này là sếp tiện tay đưa cho tôi thôi, nói là bạn anh ấy tặng, nếu quý quá thì tôi sẽ trả lại.

- Thôi đi, anh dễ lừa lắm, anh em nói gì anh cũng tin. Dạo trước anh ta nói muốn tặng quà cho bạn, còn hỏi em nữa, lúc đó em nghĩ dù sao anh ta cũng ngốc nghếch lắm tiền, thế là nói đại cái đồng hồ này, ai ngờ anh ta lại đi mua thật. 

Em trai sếp hừ một tiếng, nói bằng giọng chua lòm: - Anh ta tốt với anh ghê, còn tốt hơn cả đứa em trai này nữa.

Trái tim thư ký đập hơi nhanh: - Không phải, sếp là người tốt, đối xử tốt với tôi chỉ vì quan tâm nhân viên thôi.

Em trai sếp chống đầu, thở dài: - Anh ta chuẩn bị đi xem mắt rồi, là gia đình sắp xếp, nếu không có gì bất ngờ thì chắc cuối năm nay hoặc là sang năm sẽ kết hôn. Phiền thật sự, không muốn có chị dâu chút nào

Thư ký thoáng ngẩn ra, trái tim như chùng xuống, gục đầu mỉm cười: - Vậy cũng tốt mà, có người bầu bạn cũng tốt hơn, ừm.

Em trai sếp thấy tâm trạng thư ký chợt chùng xuống, rầu rĩ uống rượu trên bàn: - Chẳng phải anh không uống rượu à?

Thư ký: - Tự nhiên muốn uống thôi.

Lúc này, có một người đàn ông mặt vest, vẻ ngoài điển trai, tay cầm ly rượu, vì bị ánh đèn phản chiếu mà màu sắc trở nên kỳ lạ: - Có thể mời cậu uống một ly được không?

Em trai sếp mắt sáng rỡ, định đưa tay nhận lấy: - Được thôi...

Nhưng thư ký nhanh tay giành lấy ly rượu trước em trai sếp, làm rượu sánh ra vài giọt, sau đó uống cạn một hơi, uống xong còn ho hai tiếng, nói: - Ngại quá, cậu ấy không uống rượu được.

Hành động giành rượu của thư ký khiến em trai sếp tức giận, đào hoa bay tới trước mặt vậy mà lại mất tiêu. Vì vậy cậu ta mặc kệ thư ký, đi lên sàn nhảy quẩy tưng bừng.

Nếu có thể quay ngược thời gian trở về một tiếng trước, em trai sếp chắc chắn sẽ không rủ thư ký tới uống rượu. Khi quay lại đã thấy thư ký say bí tỉ, mặt đỏ như mông khỉ, còn bị một người đàn ông không biết từ đâu ra sờ mặt.

Em trai sếp đuổi người đàn ông kia đi, sau đó nói với thư ký đã say khướt: - Sao anh uống nhiều vậy! Em đưa anh về kiểu gì đây! Ngày mai anh em mà biết là lại mắng em nữa!

Lúc này, thư ký bỗng nhiên nhỏ giọng gọi một tiếng “Sếp” với đằng sau.

Em trai sếp buông tiếng thở dài: - Anh uống tới nỗi bị ảo giác luôn rồi, sao anh em lại đến đây...

Vừa nói xong, sếp đã xuất hiện ngay giữa hai người.

Khác với bộ vest và giày da ban ngày, lúc này chỉ mặc một chiếc áo khoác đen, bên trong là áo ngủ, tóc không còn vuốt keo nữa mà mềm mại rũ xuống trán.

Sếp thấy thư ký uống tới nỗi như một người mất năng lực hành vi dân sự, ngồi trên ghế trông vô cùng ngốc nghếch, vừa rồi còn vô tình thấy thư ký bị người ta tiếp cận, mặt lập tức đen xì, nhưng vì chỗ này um sùm quá nên chỉ cảnh cáo: - Tính sổ với cậu sau.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play