Lúc này Hiên Viên Linh đang phê duyệt tấu chương.
Thừa Quân bước vào hành lễ, sau đó liền nói thẳng không kiêng dè.
Hiên Viên Linh trái lại không hay biết Đức phi đã ngã bệnh. Nay hậu cung đều do Thẩm Khanh quản lý, hắn cũng chẳng lui tới các phi tần khác, nếu không phải là bệnh đến mức không thể không tấu lên, cũng sẽ chẳng truyền đến tai hắn.
Hiên Viên Linh nghe nói đến chuyện giữa Đức phi và Úc vương, khẽ nhíu mày. Thừa Quân nói: “Nhi thần cũng chẳng hay tam hoàng huynh lại có thân thế như vậy, trách không được mấy hôm nay tâm tình huynh ấy lại u ám. Nhi thần còn ngỡ là bản thân mình làm gì sai, chọc tam hoàng huynh giận nữa kìa.”
Hiên Viên Linh liếc nó một cái, vẻ mặt không vui, thằng nhãi này quả là dám nói, dám nói thẳng trước mặt hắn rằng Úc vương bất đồng chính kiến với nó, như thể đang công khai đối đầu vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có lời có thể nói thẳng trước mặt, ít nhất chứng tỏ không phải kẻ giở trò sau lưng. Bằng không hôm nay nó nói lời này, chẳng phải là đang thông báo rằng: "Vi thần không ưa tam hoàng huynh, sau này sẽ công khai đối đầu với huynh ấy" hay sao?
Hiên Viên Linh hiểu rõ, lời này chính là cố ý nói ra, tiểu tử này lại thêm phần tinh tường rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT