Khi xưa, thời điểm Hiên Viên Linh lập Thái tử, Đức phi từng đến tìm Thẩm Khanh. Các nàng đều hiểu rõ, không phải là cứ lập Thái tử rồi thì từ đó các hoàng tử sẽ sống yên ổn vô sự.
Từ xưa đến nay chưa từng có triều đại nào mà lập Thái tử rồi là xong xuôi trọn vẹn. Làm hoàng đế đã khó, làm Thái tử lại càng chẳng dễ.
Muốn ngồi vững được vị trí này, không thể khiến hoàng đế sinh nghi vì quyền thế quá lớn, cũng phải khiến văn võ bá quan yên lòng, không thể để người khác nghi ngờ năng lực, lại còn phải phòng ngừa huynh đệ khác dòm ngó, quả thật vô cùng gian nan.
Đức phi mở lời trước: “Trong lòng đứa nhỏ ấy sinh khúc mắc, nói là bất đồng chính kiến với Thái tử, chỉ sợ phải làm ầm một trận mới thấy dễ chịu.”
“Huynh đệ với nhau có chút va chạm cũng là điều khó tránh.” Thẩm Khanh nhìn dáng vẻ của Đức phi, vỗ nhẹ bàn tay hơi lạnh của nàng ấy: “Sao lại đến nỗi khiến tỷ bệnh một trận thế này?”
Đức phi thấy thái độ Thẩm Khanh như vậy thì thở dài: “Nó chẳng biết nghe từ đâu được chuyện về thân mẫu ruột của mình, liền nổi trận lôi đình trước mặt ta.”
Thẩm Khanh nghe thế liền nhíu mày: “Việc này Hoàng thượng đã phong tỏa từ lâu, bao nhiêu năm qua vẫn yên ổn, sao đột nhiên Úc vương lại biết được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT