Thẩm Khanh phát hiện Hiên Viên Linh cứ nhìn chăm chăm mình ăn uống, đến khi chắc cô ăn gần xong mới hỏi: “Anh nhìn em mãi thế làm gì?”
Hiên Viên Linh có ý tứ rõ ràng: “Dù sao… tôi cũng không biết lần sau nếu là tôi rủ, em còn chịu gặp không.”
Thẩm Khanh cười, lấy khăn giấy lau khóe miệng rồi đáp: “Anh nói đúng, vậy thì cứ nhìn đi.”
Thông thường, ai gặp tình huống này cũng sẽ khách sáo nói “lần sau sẽ đi” để giữ thể diện cho cả hai bên. Nhưng câu của cô lại nửa như từ chối, nửa như trêu chọc, khiến người ta không biết là đang bị đá hay bị thả thính, càng khiến người ta không khỏi suy nghĩ. Cô đúng là biết cách hành hạ lòng người.
Mà Hiên Viên Linh cũng thật sự nghe theo lời của cô — cứ thế mà nhìn cô mãi.
Thẩm Khanh: “…”
Tốt thôi. Cô bảo nhìn, anh ấy lại thật sự nhìn không chớp mắt. Được lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play