Thẩm Khanh thật sự không nhịn được cười, nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nhắn một tin cho Hiên Viên Linh.
Bên kia, Hiên Viên Linh vừa gửi tin xong đã dán mắt vào điện thoại, giả vờ lướt vài video ngắn cho có, nhưng đầu óc lại cứ lơ đãng.
Anh còn chưa xem được mấy video thì tin nhắn từ Thẩm Khanh đã hiện ra, anh lập tức mở lên. Cô viết: “Cảm ơn anh, tôi rất thích.”
Khóe môi Hiên Viên Linh không nhịn được cong lên. Trong kính phản chiếu lại hình ảnh anh đang cười, anh lập tức nghiêm mặt lại, còn ho nhẹ một cái để giả vờ bình tĩnh.
Thật ra Hiên Viên Linh đã từng thấy hơi bối rối. Anh biết mình đã để ý đến Thẩm Khanh, nhưng cô ấy rõ ràng không thiếu người theo đuổi.
Sinh nhật của cô hôm đó, anh vừa thấy đã bị thu hút. Có những người sinh ra đã đặc biệt, chỉ cần liếc mắt một cái là không thể rời mắt. Khi ấy, anh đã động lòng. Nhưng cô ấy lúc nào cũng mỉm cười khách sáo với mọi người, lại giữ khoảng cách rõ ràng, chẳng có chút hứng thú nào với đàn ông. Anh cũng không tiện chen vào.
Anh tưởng chuyện chỉ đến đó thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT