Chuyện lũ lụt nếu không gặp thì thôi, một khi gặp phải thì tuyệt đối không thể là chuyện một hai ngày. Mưa dầm dề như năm nay, kỳ thực trong lòng Hiên Viên Linh cũng đã có dự cảm, từ sớm đã cho người bên dưới bắt đầu phòng bị, thế nhưng thiên tai muốn xảy ra thì không phải chỉ dựa vào phòng bị là có thể ngăn được.
Mấy ngày nay, buổi tối Hiên Viên Linh đều bận bịu đến tận khuya, chẳng trở về Chiêu Hoa cung, cách vài ba ngày lại cùng các đại thần nghị sự, tấu chương bên dưới cũng chất đống như núi, Triệu Hải có lúc cũng không thể khuyên nổi Hiên Viên Linh nghỉ ngơi, trong lòng lo sợ ngài ấy làm việc quá sức mà tổn hại thân thể. Đúng lúc này, Thẩm Khanh tới.
Thẩm Khanh ngồi kiệu tới nơi thì đã là rất muộn, Triệu Hải thấy nàng còn bảo Vương Lục mang theo hộp thức ăn: “Nô tài lập tức vào bẩm báo.”
Thẩm Khanh ngẩng đầu nhìn trận mưa không ngừng trút xuống, cũng nhíu mày.
Nhưng lúc này không phải Triệu Hải ra báo tin rằng có thể vào mà là Hiên Viên Linh bước ra.
Hiên Viên Linh đưa tay nắm lấy tay nàng: “Đang mưa thế này, lại không chịu yên ổn ở Chiêu Hoa cung.”
Trời mưa thế này vừa ẩm vừa nóng, nếu sinh bệnh thì thực sự rất khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT