Chử Linh Lung xa cách với Chu Quý nhân, nhưng Chu Quý nhân lại như không hề nhận ra, cách vài ba ngày lại đến một lần, về sau Chử Linh Lung bắt đầu tránh được thì tránh.
Chử Linh Lung nói: “Bảo là ta đã ngủ rồi.”
Minh Túc không hiểu vì sao, lý do này đã dùng rất nhiều lần rồi. Trong một tháng qua, Chu Quý nhân đến năm lần, năm lần đều dùng lý do này, vậy mà nàng ta vẫn đến, Minh Túc không hiểu nổi, nhưng nàng vẫn luôn nghe lời.
Chu Quý nhân lại bị báo rằng Chử Linh Lung đang nghỉ ngơi, nàng ta không miễn cưỡng, chỉ mỉm cười rời đi.
Thái Bình đi theo Chu Quý nhân, mấy năm nay nàng ta cũng trở nên trầm lặng đi không ít. Chu Quý nhân cứ bị từ chối mãi mà vẫn đến, nàng cũng không sao hiểu được.
Nhưng gần đây, Thái Bình phát hiện Chu Quý nhân thường nhìn mình trong gương.
Có lúc nửa đêm không ngủ, chỉ ngồi trước gương, gương đồng không quá rõ nét, ban đêm thắp nến soi mặt, hình ảnh Chu Quý nhân ở trong gương không đẹp chút nào, nàng ta nhìn chính mình trong gương, như thể đang nhìn người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT