Hoài Vương vừa thấy tên thái giám kia liền biết là không ổn, nhưng đầu óc cũng phản ứng nhanh, hắn cũng đã chuẩn bị lời giải thích. Hoài Vương quỳ xuống: “Nhi thần biết tội. Nô tài này là người do nhi thần an bài, lén tiếp tế cho mẫu phi.”
Lúc trước Thuận phi bị giam tại chỗ, Hoài Vương cảm thấy chuyện này khó coi. Hắn và Thuận phi vốn chẳng thân thiết, là do Chử Linh Lung nhắc nhở hắn có thể âm thầm chăm sóc Thuận phi. Việc này tuy không hợp quy củ, nhưng làm con hiếu thảo với mẹ thì không sai, nghĩ rằng không đến mức bị trách phạt gì.
Hiên Viên Linh nghe nó trả lời né tránh trọng tâm, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Chỉ có việc này?”
Hoài Vương thẩm thấy bất an.
Hiên Viên Linh cứ nhìn nó như thế, cũng không bảo nó đứng dậy.
Hoài Vương cứ quỳ dưới đất như vậy.
Hai phụ tử im lặng rất lâu, im lặng đến mức có chút lúng túng. Dĩ nhiên kẻ lúng túng không phải Hiên Viên Linh, mà là Hoài Vương đang thấy sợ hãi trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play