Sau khi đến hành cung, vì đường xa mệt nhọc nên mọi người đều được sắp xếp nghỉ ngơi trước. Trên đường đi Thẩm Khanh không nghỉ ngơi chút nào, nhưng khi đến hành cung thì cơn mệt mỏi kéo đến, vì vậy nàng cũng nghỉ ngơi một lát. Còn Hiên Viên Linh thì vừa đến đã có việc phải xử lý.
Cũng vừa hay, trong thời gian bọn họ đến hành cung thì có tin báo rằng một con đê ở Cẩm Châu đã bị vỡ, năm nay lũ lụt nghiêm trọng. Việc này lập tức được tâu lên Hiên Viên Linh, hắn phải triệu mấy vị đại thần để bàn bạc việc cứu trợ, lại vì con đê ở Cẩm Châu đã nhiều năm được tu bổ mà lũ lụt năm nào cũng xảy ra, nên lần này hắn mới nổi giận.
Các đại thần bị hắn mắng cho một trận, sau khi bảo họ soạn ra một bản phương án, Hiên Viên Linh lại triệu kiến Hoài Vương.
Khi Hoài Vương nhận được tin, trong lòng liền nghĩ lần này phụ hoàng triệu kiến ắt là vì việc lũ lụt ở Cẩm Châu.
Hiên Viên Linh nhìn Hoài Vương: “Việc ở Cẩm Châu, hẳn con cũng đã nghe nói rồi. Trẫm muốn nghe thử ý kiến của con về chuyện này.”
Hoài Vương nghe nói Hiên Viên Linh vì chuyện này mà nổi trận lôi đình. Việc lũ lụt ở Cẩm Châu năm nào cũng có, đó là do quan lại địa phương quản lý bất lực, hắn bèn trình bày quan điểm của mình với Hiên Viên Linh.
Hiên Viên Linh gật đầu: “Lần này việc cứu trợ, giao cho con xử lý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play