Khi nghe được chuyện, phản ứng đầu tiên của Tần thị là hoảng hốt, sau đó nhanh chóng nói: “Đừng để con bé làm vậy.”
Năm đó tội chứng rành rành mới bị đánh vào lãnh cung, trong đó còn liên quan đến cái chết của Ngũ hoàng tử, cả nhà họ Tần đều bị liên lụy. Nhưng hiện nay Tam công chúa ở trong cung vẫn không có nô tài nào dám coi thường nàng, là vì hoàng thượng thương yêu nàng.
Bao năm nay, Tần thị cũng nghe được từ miệng Vạn Triệu rằng Tam công chúa vẫn sống khá ổn, rốt cuộc hoàng thượng vẫn thương yêu con bé, điều này khiến nàng ta cảm thấy nhẹ lòng đi nhiều. Nhưng nếu vì chuyện này mà đi cầu xin, ai dám đảm bảo sẽ không làm hao tổn tình cảm phụ tử? Hoàng thượng có vì nể mặt Tam công chúa mà thả nàng ta ra hay không còn chưa rõ. Hiện tại nàng ta chẳng còn gì, chẳng lẽ phải lấy tương lai của Tam công chúa ra mà đánh cược chỉ vì một tia hy vọng thoát khỏi lãnh cung?
Chỉ cần nàng ta còn trong lãnh cung, nàng ta vẫn là người bị hoàng thượng đày đến đó. Hoàng thượng tất sẽ cảm thấy áy náy với nữ nhi này, về sau sẽ đối xử với con bé càng tốt hơn.
“Không đáng. Ngươi khuyên con bé đừng làm chuyện như vậy.” Tần thị ngừng lại một chút rồi nói: “Ngươi đi nói với con bé, đến lúc đó nếu thật sự muốn cầu xin, thì cứ nói là biết bản thân tội ác sâu nặng, không cầu được tha thứ, chỉ mong về sau được vào cung thăm ta là đủ rồi.”
Chỉ có yêu cầu ở mức này, hoàng thượng mới có thể đồng ý mà không nổi giận, cũng là điều tốt nhất cho Tam công chúa.
“Nương nương…” Vạn Triệu sao lại không biết nỗi khổ tâm của Tần thị? Nàng ta có thể không tốt với người khác, nhưng đối với Tam công chúa thì luôn rất tốt, khiến ông cũng đỏ cả vành mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play